"Hãy ôm tôi đi và nhấm nháp vị ngọt của bắt đầu
Dẫu biết có ngày chúng mình sẽ không đi đến cuối
Nhưng bây giờ, em trong vòng tay, mắt nhìn tôi vời vợi
Tôi tiếc gì mai sau!?"
"Quay đầu lại có nghĩa là phá hoại
Là đập dần những thứ khổ công xây
Quay đầu lại có nghĩa là ... trở lại
Không thèm đi cho đến cuối cùng
Quay đầu lại hẳn nhiên là rất dại
Quá nửa đường con toan tính lung tung
Nhưng không quay lại mới chính là thậm dại
Khi biết rõ mười mươi mình không thuộc về chỗ-cuối-cùng"
Lâu lắm rồi, lật lại những dòng cũ đọc.
Mâu thuẫn thật.
Con người...!
Dẫu sao cũng qua hết rồi.
Mình cũng chẳng còn là mình. Hay mình lại là mình? Mình bây giờ mới là mình!?
Mình không biết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Viết lời bình vào đây bạn nhé!!