Hôm nay đến lớp, cô giáo nói về những khó khăn của sinh viên và bao người bon bả giữa SG.
tự dưng mình rơi nước mắt.
tự dưng khóc.
tự dưng nhớ nhà.
tự dưng muốn gặp người thân.
tự dưng thèm gia đình.
những người xa quê san sẻ cho nhau chút gia đình. sao cứ thấy điều ấy xa xôi quá!! vì cuộc sống k cho phép người ta. và vì người ta quá vô tình.
giữa cuộc đời này, sao khó tìm được những vòng tay giang ra cho nhau k điều kiện đến vậy...!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Viết lời bình vào đây bạn nhé!!