Thứ Sáu, 1 tháng 10, 2010

...

Rơi nước mắt k phải giữa đêm trắng 1 mình. Mà giữa 1 buổi trưa SG k có nắng.
Muốn 1 lần nói, 1 lần khóc, la hét hết những câm lặng.
Cô nhìn thấy nước mắt đau khổ của em đc 2 lần, 1 giữa lúc say, 1 giữa lúc k còn câm lặng và chịu đựng thêm nữa.
Cô có biết nước mắt em còn là những đêm dài nửa năm nay??!!
Những đêm trắng 1 mình. Đốt cháy dần trái tim mình trên lửa cô đơn.
Gìơ em câm lặng thật sự, k còn có khả năng nói nữa.
Trái tim em cũng khô chát lại rồi.
Mình ko biết phải làm gì cho lòng trút hết oán giận. Ko biết phải làm gì để lòng nhẹ thơi thới dấn lên những bước dài mà sống.
Bế tắc. Như sự câm lặng dài dằng dặc trong lòng mình, chảy trôi thành câm nín k nói và k viết nên lời.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Viết lời bình vào đây bạn nhé!!