... thấy chán!
Chiều nay thấy chán kinh khủng.
Kế hoạch đi chơi mấy nhỏ bạn tính thì ngon lắm. Cuối cùng chẳng đâu vào đâu. Tự dưng mình chán kinh khủng.
Lại muốn lên quốc lộ ngồi.
Những lúc đến quốc lộ ngồi 1 mình, em đã muốn có anh ở đó lắm anh ạ! Chỉ ngồi vậy thôi, ko nói chuyện cũng được.
Những chiều dài đằng đẵng em cắm lap ở Mái Ngói, em cũng đã rất muốn có anh ở đó. Chỉ ngồi cùng em vậy thôi, ko làm gì hay nói gì cũng được.
Tự dưng thói quen cũ trở lại, đến nơi nào mình thích là ngồi lì ở đó, ko nói gì cả, chỉ ngồi vậy cho qua những buổi chiều, cho qua những ngày, cho qua mệt mỏi, cho qua chán chường, cho qua đau đớn, cho qua thời gian muốn lìa xa cuộc đời nhất.
Em cũng ko nhớ mình đã đi qua những ngày giống thế này trước kia thế nào nữa. Bây giờ những ngày như thế trở lại. Em ko thấy mệt mỏi như trước, nhưng thấy chơi vơi quá! Thấy khó khăn. Vẫn đang cố đây anh ạ! Vẫn đang cố rất nhiều. Cố thật nhiều.
Bây giờ em ở trên mạng. Anh về rồi. Vẫn muốn có anh ngồi đây với em. Vẫn muốn thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Viết lời bình vào đây bạn nhé!!