Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

12-4-2015. Ngọc lấy chồng.


Hai mươi năm có là bao

Hồi bảo vệ luận văn vào tháng 5 năm 2014 xong, mình đã có vài ngày nằm dài dòm trân trân lên trời và sung sướng rú lên trong lòng: "Ôi. Thế là mình đã trả xong nợ học hành rồi sao?". Mình đi học từ 4 tuổi, biết đọc biết viết từ 3 tuổi. Đến nay, 23 tuổi, vậy là mình ăn học sắp 20 năm. Một chặng đường dài so với sự ngắn ngủi của đời người chứ chả chơi.
Vài ngày ấy, tất nhiên mình có ảo tưởng rằng mình đã đoạn tuyệt với học hành.
Thế nhưng không. Một năm qua không hề dễ dàng với mình. Vừa làm vừa ôn thi cao học rồi đi thi, rồi rớt Triết. Sau đó cắm mặt ôn lại để báo thù và tất nhiên là đậu. Rồi đi học. Rồi nghỉ học. Về quê, lại phải đi học.

Đôi khi mình nghĩ, mình sẽ được gì sau 20 năm cố gắng k ngừng đã qua?
Tối qua xem phim "Mùi cỏ cháy", nhân vật trung tâm là Hoàng - một sinh viên khoa Văn viết đơn tình nguyện nhập ngũ. Hoàng nhắc lại một đoạn trong trường ca "Những người đi tới biển" của Thanh Thảo như sau:
"Chúng tôi đã đi không tiếc đời mình
(Nhưng tuổi hai mươi làm sao không tiếc)
Nhưng ai cũng tiếc tuổi hai mươi thì còn chi Tổ quốc?"
Thời gian mình đọc được nhiều thơ hay nhất là khoảng thời gian được học với thầy Cảnh. Mình đã từng nghĩ mình vào được khoa Văn, bằng đam mê, mình sẽ chạm tới bầu trời. Thế nhưmg không, bốn năm đại học là quãng đời mình đọc ít nhất từ khi biết chữ. Mình tốt nghiệp được đại học phần nhiều là nhờ sự chuẩn bị từ bé.
Nói như Thanh Thảo, thì nếu ai cũng đòi vay trả thì còn chi những đẹp đẽ ở đời. Mình nên hài lòng vậy. 20 năm có là bao.
20 năm có là bao.

Vết sẹo

Mình có một vết sẹo to sau đầu gối, trông như một cái bớt. Mình khá mặc cảm về điều này, vì nó khiến mình không có được đôi chân hoàn hảo như nhiều cô gái khác. 
Lúc nãy, khi đi trên đường, bỗng có người trờ xe tới cười với mình:
- Sao mày lại ở đây? Không học à?
- Tao chán mọi thứ, về ở ẩn rồi. Sao mày nhận ra tao? Tao bịt mặt kĩ thế mà?
- Nhờ vết bớt trên chân mày. Ấn tượng từ bé không lẫn với ai về mày. 
Những xấu xí hẳn nhiên sẽ gây nên bất tiện. Nhưng đôi khi nó cũng khiến người ta nhận ra nhau giữa đời này, theo nhiều nghĩa.





28.03.2015. Chị Thu lấy chồng.

"Xuân hồng có chàng tới hỏi:
Em thơ, chị đẹp em đâu?
Chị tôi tóc xõa ngang đầu
Đi bắt bướm vàng ngoài nội."
(Huyền Kiêu)
28-3-2015, đám cưới chị Thu.