Thứ Ba, 20 tháng 4, 2010

...

Gõ được những dòng này quả thực là khó khăn. Tay run ko gõ được những con chữ quen thuộc.

Em thực sự đau lòng. Thực sự rất đau lòng anh ạ!

Em còn rất nhiều dự định. Chỉ cần vượt qua được thời gian này thôi mà anh! Sao cứ tự làm cho nhau mòn mỏi đến vậy.

Anh ko thấy vui khi em nói đến rất nhiều dự định à!? Em còn rất, rất nhiều những dự định nữa chưa nói.

Xin anh! Biết là anh mệt mỏi, em nhìn thấy sự mệt mỏi trong mắt anh từ lần anh về. Vẫn mong anh vào rồi mạnh mẽ như tin nhắn em đã send đi. Xin anh! Qua được thời gian này thôi. Lòng em đã cứng cỏi lên rất nhiều với quá khứ và những gì vấp phải trong hiện tại và tương lai. Cố thêm chút nữa thôi.

Đừng bảo em quay về điểm đầu con đường em đã chọn và cố đi chứ. Điểm đầu con đường ấy, em chẳng có gì cả. Chỉ có vỡ nát. Chỉ có đớn đau. Chỉ có quay quắt.

Em đã đi được lên từ nơi ấy đấy. Anh cũng vậy.

Nên xin anh. Đừng bắt mọi thứ phải vững chãi.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Viết lời bình vào đây bạn nhé!!