Thứ Năm, 19 tháng 11, 2015

Sự tích cây trinh nữ

Trưa nay đọc được một câu chuyện cổ tích đậm chất người lớn. Câu chuyện có thể tóm tắt thế này:
SỰ TÍCH CÂY TRINH NỮ
Có một gia đình nọ, ba đời phụ nữ nối tiếp đều chờ chồng suốt kiếp. Người bà chờ chồng đến chết, người mẹ chờ chồng đến tận khi hai màu tóc mới thấy ông trở về. Khi người mẹ mang thai, hằng ngày khẩn trời phật để con họ là con trai. Thế nhưng ông trời không toại nguyện. Họ sanh một cô con gái.
Từ ngày bé, cha mẹ đã cố hết sức ngăn cấm cô gặp gỡ những người lính. Nhưng bất trắc thay, đến tuổi thiếu nữ, cô lại mang lòng yêu và thề nguyền với một chàng lính. Chàng lên đường từ ngày râu tơi lún phún đến khi đầu hai thứ tóc mới trở về. Trong suốt 30 năm tòng quân, anh ta lập nhiều công trạng, gần nhất, anh ta đã một nhát giết chết người bạn thân nhất của mình vì người bạn ấy bị vua nghi ngờ có ý làm phản. Vua ban cho anh ta rất nhiều bổng lộc cùng một chiếc đai vàng và cho phép anh ta về thăm quê nhà.


Anh ta vinh quy bái tổ. Cô gái ngày xưa vẫn lầm lũi chờ đợi anh ta. Nhưng lúc này, anh ta không còn là chàng trai râu tơ lún phún ngày xưa nữa. Anh ta đã trở thành gã đàn ông với đôi bàn tay nhuốm đầy máu, đôi mắt sắc lạnh và gương mặt không biết cười. Ngày cưới, anh ta ngà say và bốc phét về những chiến công đẫm máu của mình với dân làng. Người trinh nữ trong trang phục cưới dát vàng cảm thấy ghê rợn. Cô lảo đảo trở về phòng. Ngồi trong phòng tân hôn, cô nghe thấy tiếng những hồn ma đang gọi tên chồng cô. Tiệc tàn, chồng cô vào phòng ôm cô. Bỗng dưng cô nhìn thấy sau lưng chồng mình là bóng một người phụ nữ, cô ta liên tục gọi tên chồng cô và bảo, hãy trả lại chồng cho cô ta, trả lại cha của 5 đứa con của cô ta. Đó là hồn ma của vợ người bạn mà chồng cô vừa mới giết. Người trinh nữ nhìn xuống đôi bàn tay chồng mình và thấy một đôi bàn tay đầy máu.
Bi kịch đã đi vào hồi kết. Người trinh nữ run rẩy bảo:
- Chàng hãy cười với em đi. 30 năm ra đi, giờ chàng trở về và không hề cười với em. Chàng không yêu em sao?
Người vệ sĩ của vua không biết cười. Anh ta nhớ lại xem lần gần nhất, mình đã cười ra sao. Và thật sự anh ta không biết làm gì khác ngoài việc nhe hai hàm răng. Người trinh nữ hoảng sợ và đau khổ. Cô khóc suốt cái đêm dữ dội ấy. Người chồng không biết cười ấy đã rơi nước mắt:
- Nàng ghê tởm ta sao? 30 năm qua ta vẫn luôn tìm mọi con đường để có thể về với nàng.
Nhưng mọi thứ đã muộn.
Người chồng thẫn thời la hét, cầm kiếm chém nát hết gian phòng tân hôn rồi trở về cung tìm vua để đòi lại gương mặt biết cười cùng trái tim trọn vẹn cho anh ta. Vua đã giết anh ta ngay lúc đó. Còn người trinh nữ thì lầm lũi sống như thế đến chết, trái tim tổn thương làm cô ta sợ hãi tất cả mọi thứ. Sau đó, cô hoá thành cây trinh nữ.
Những loài hoa cỏ kiêu kì khác đã hỏi, vì sao một loài hoa dại, bò rạp trên mặt đất như cô mà cứ chảnh choẹ, hễ ai chạm đến cũng co người lại. Cô bảo, cô sợ những xao động ấy mang người yêu khi xưa đến với gương mặt lạnh lẽo và không biết cười.
Trong câu chuyện bi thương này, rõ là không ai có lỗi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Viết lời bình vào đây bạn nhé!!