Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2015

KẾT TÓC ĐỒNG TÂM

Trải qua một đoạn buồn, chúng tôi đều trầm lặng đi. Chúng tôi đổi thay và già đi trông thấy. Nếu so những tấm ảnh chụp cách đây chừng 4 tháng và bây giờ, cảm giác như chúng tôi vừa sống thêm 10 năm vậy.
Có nhiều lần anh vu vơ hát Quốc Bảo:
"Về ta nối lại tơ tóc xưa
Rồi ta có tình ta đón đưa
Và em sẽ gần ta chút nữa tình ơi
Vì ta sẽ cần em suốt đời".
Những khi tôi hờn giận, anh lại cầm vài sợi tóc của tôi đặt lên cái đầu đinh của anh rồi vừa cười vừa mếu "về ta nối lại tơ tóc xưa". Không giận nổi.
Hôm nay, để đáp lại anh, em đọc bài thơ này:
"Kết tóc thành long phượng
Kết thành áng mây bay
Một tấc đồng tâm tước
Trăm năm trường mệnh hoa".
Bài thơ này do Lưu Hạ (vị vua thứ 9 đời Hán) đọc để tiễn người vợ chưa từng cưới nhưng là người duy nhất là nghĩa vợ chồng với hắn. Cả một đời hắn toan tính đoạt ngôi, cuối cùng, người vợ ấy đã bị một người đàn bà khác giết để đoạt ngôi hoàng hậu bên cạnh hắn. Lưu Hạ vừa đọc bài thơ, vừa tết tóc vợ và hắn lại với nhau rồi nằm ôm thi thể vợ suốt nhiều ngày. Điển tích này được nhiều người đời sau kể lại. Từ sau đó mới có thành ngữ KẾT TÓC ĐỒNG TÂM. Lịch sử ghi lại, Lưu Hạ chỉ tại vị được 27 ngày. Để được 27 ngày ấy, phải đổi bằng mạng của thê tử và một đời ân hận.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Viết lời bình vào đây bạn nhé!!