Thứ Năm, 30 tháng 9, 2010

Đêm ... trắng!!!

Ta mơ thấy em ở nơi kia xa lắm
Đêm cô đơn, căn phòng trống cô đơn

Cho mình. Và 1 người hằng đêm ngồi hát tình ca cho mình nghe qua hết những đêm trắng buồn.

Đêm đêm nằm mơ phố, trăng rơi nhòa trên mái...
Đi qua hoàng hôn ghé thăm nhà...
Anh như là sương khói mong manh về trên phố...
Đâu hay một hôm gió mùa thu...

Đâu hay mùa thu gió, đêm qua mặc thêm áo...
Tay em lạnh mùa đông ngoài phố...
Đêm xin bình yên nhé con đường vàng ánh trăng..
Đèn dầu khuya quán quen chờ sáng...

Đêm đêm nằm mơ phố, mơ như mình quên hết...
Quên đi tình yêu quá vô cùng...
Sương giăng Hồ Tây trắng đâu trong ngày xưa ấy...
Tôi soi tình tôi giữa đời anh...

Tản mác... và mình lại nghẹn lời.
Ko viết được gì cho những giờ phút miên man ấy. Và cho 1 lời cảm ơn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Viết lời bình vào đây bạn nhé!!