Chủ Nhật, 26 tháng 9, 2010

...

2 ngày vui.
Cảm giác được gào to "Khát vọng" thật thích.
"Và sao k là bão, là giông, là ánh lửa đêm đông..."
Làm chi mà phải sống chừng mực phải k cuộc đời??!
Mình đã mua 1 cái ô. Màu tím. Đẹp.
Một buổi chiều đẹp. Lá vàng rơi trên đường Lê Duẩn. Mưa ở công viên Tao Đàn. 2 cái ô. 5 đứa chen chúc. Bắt tội 2 thằng con trai phải chắn mưa cho mình. Đứa nào cũng ướt như chuột lột.
Đứng từ xa nhìn 4 đứa đi bộ. Những người bạn nhỏ bé của mình. Thật đẹp giữa những con phố SG. Lọt thỏm. Sinh động.
Đọc sách miễn phí ở công viên Tao Đàn. "Bên ly cafe cuộc sống nói gì?"
"Bên ly cafe, cuộc sống nói rằng hãy thứ tha và quên đi những vết đau cũ, bắt đầu cuộc sống mới. Bên ly cafe, cuộc sống nói rằng hãy yêu thương bản thân hơn, và biết chấp nhận những niềm đau của cuộc sống".
Leo lên cái cầu thang cao ngất, nhắn cho anh T. cái tin.
Mình muốn trở lại buổi chiều mưa ở Tao Đàn lần nữa. Với 1 người thôi.

Ps: "Pé!! Dạo ni thấy em vắng bóng trên AT. Ngủ vùi trong chiến thắng à!?"
Câu chào hỏi đầu ngày mới của mình.
Chắc sẽ là 1 ngày thật tệ.
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng mà..!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Viết lời bình vào đây bạn nhé!!