Hôm nay đi qua con đường nhà Thảo, thấy một cái quán cafe mới mọc lên. Quán tên Sơ-ri. Cái tên nghe khó chịu. Tự dưng nhớ Thảo.
Trước ngày anh nó mất mấy ngày, nó vẫn tíu tít kể về dự định của gia đình nó mở cái quán cafe như ước mơ của anh nó. Quán cafe vườn. Cây cối anh nó lo hết. Ko gian sẽ rất thoáng mát, rộng rãi. Nhạc anh nó lo luôn. Rồi anh nó ko phải đi làm vất vả nữa. Ba má nó cũng vậy. Mọi người đầu tư cho cái quán cafe, như nguồn vui của cuộc sống.
Nhưng rồi tất cả đổ vỡ.
Nhìn cái quán cafe lạ, mình thấy buồn thê thiết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Viết lời bình vào đây bạn nhé!!