Chủ Nhật, 7 tháng 2, 2010

Bravo freedom!!!

Hết tiết 4 ngày cuối cùng của năm cũ. Mình reo khe khẽ với nhỏ bạn. Ko biết cái câu tiếng anh tiếng ý bập bẹ ấy có đúng cú pháp và ngữ nghĩa ko. Mặc kệ, người khác nghe có thể hiểu.
(Chú thích: - Bravo (tiếng Ý): hoan hô
- Freedom (tiếng Anh): tự do (cái này ko biết nó là danh từ hay tính từ nhưng cứ dùng lụi, ai cũng hiểu là tự do mà )
Con bạn cười toe: "Con điên!!". Thế là được giải thoát. Nửa tháng tự do (+ ăn chơi) sắp tới muôn năm!!! (Re: Mặc dù sau tết ngót 5 bài kiểm tra và 1 kì thi tập trung lơ lửng chờ đợi. Uí dào! Mấy ông thầy bà cô cứ hay dọa học trò. Năm có mấy ngày tết mà ko cho ăn ngủ yên thân)
Nhưng ko sao. Với một tinh thần ăn chơi cao độ và lòng dũng cảm (+ phản động) xuất sắc, chúng ta hãy cứ ăn chơi hết mình để ko hối tiếc cái tết 18 (Tức là sau đó tới đâu thì tới. Chắc có đứa cảm tử hi sinh, nhưng cũng hông sao. Bảo rồi mà, một tấm lòng dũng cảm, giàu ý chí hi sinh quyết tử cho 18 quyết sinh).
Send chung cái sms cho nhiều người: "Sau quá trình chiến đấu chông gai và nhìu gian khổ, mọi xiềng xích cuối cùng đã được phá bỏ! Hỡi những tâm hồn ăn chơi thân iu! Hãy sát cánh bên nhau để có cái tết vui nhất! Tự do muôn năm! Hoan hô tự do!!!" (May quá, chỉ có 1 đứa hơi nhìu chuyện và dư tiền là thằng Thiên nhắn lại chửi mình điên. Mấy đứa kia hoặc đồng tình hoặc đang rủa thầm. Nhưng ko sao, vẫn hạnh phúc vì sms của mình đánh động được tới tinh thần yêu tự do đã ngủ quên trong tiết Toán thầy Siêu, tiết Hóa cô Nga, và tiết của mấy ông thầy bà cô chỉ có học, học và học của trường THPT Ngô Gia Tự thân iu. Nói xong câu này chắc có người ko cho mình vô trường coi văn nghệ nữa quá!! Nhưng đúng mà. May mà nếu mình còn học ở đó là nguyên 12 năm học ko biết đến cái trại là gì luôn như số phận hẩm hiu của mấy đứa bạn tội nghiệp của mình. Đả đảo thầy Xuân! Iu thầy Hào nhất trên đời!!!)
Bravo!!!!!!
... To cô, anh Nhánh, chị Ánh, anh An.
... To Huệ ( và người ấy của mày nữa nhé! anh ấy tuyệt lắm đấy), Thoa (tết ở nhà chờ tao lên ăn tết xứ Bắc. bỏ đi lung tung là tao chém), Thiên (mày liệu liệu ăn học. ham đi chơi với trai hay con Diệp là tao giết rồi ngâm mắm đó), Ngân, Chìn (2 bọn mày phải ăn học đàng hoàng rồi thi đậu đại học. tao ko dám mơ sẽ ở chung phòng trọ với bọn mày cho bọn mày quét nhà cho tao như trước, nhưng bọn mày phải khẳng định ước mơ), Thảo (riêng mày thì hãy cười lên nhé, tao chỉ dám hi vọng có vậy. anh Tư ko còn nữa. mày phải mạnh mẽ lên và đi con đường của mày. đừng có sợ sệt hay yếu đuối vì cái gì hay vì chính mày).

... To một người đã ra khỏi cuộc đời em. Chào anh nhé! Kí ức chông chênh, đau và cũng đẹp nhất trong em.
... Và to my Donkihote - thằng ngốc đang bị ốm, nhớ nhà mà còn ở xa hổng chịu về.
To mọi người một nụ cười...
Cho những gì đã qua, những gì sắp đến. Những gì đã gãy đổ và những gì là vĩnh cửu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Viết lời bình vào đây bạn nhé!!