Thứ Năm, 14 tháng 7, 2011

Mảnh ghép



(Hôm trước đến Dạ Thảo với Đại Vũ, chợt nghe được nhiều giai điệu ăn sâu vào kí ức, nhưng mình mãi không nhớ ra. "Một thời đã xa" là một bài hát như vậy)

Có đôi khi cần một khoảng trống trải hồn nhiên.

Đó là lúc mình muốn tự nhốt mình vào một cái hộp. Không phải cái hộp đen thui đầy sợ sệt và tĩnh lặng giả dối Thiên hay nói với mình. Cái hộp của mình thanh tao dễ chịu, màu trắng, và tách biệt với thế giới.

Chắc Đại Vũ sẽ hét lên bảo sao em lại tự tách mình ra thế, thật hèn nhát khó chịu. Nhưng sau đó sẽ cười bao dung. Sau đó sẽ thật hiểu, thật hiểu...

Um. Mình thật hèn nhát. Tự dưng lại muốn co mình lại. Tự dưng không muốn gặp một ai, nói chuyện với một ai. 

Cần một khoảng trống trải hồn nhiên, nghĩa là khoảng trống trải đó thật hồn nhiên, thật thanh thản như cái hộp trắng phau của mình. Và mình cũng cần nó một cách hồn nhiên, cần một cách thật cần, một cách thật vớ vẩn (như mình vẫn hay vớ vẩn), một cách thật mình!

Dạo này mình liên tục rơi vào tình trạng cứ về đến nhà là nằm vật ra ngủ như chết. Ngủ thật sâu, thật mệt nhọc. Không muốn nghĩ gì nữa. Không muốn nhìn lại những con đường mới mẻ, những con người mới mẻ, những việc mới mẻ hôm nay mình đã đi, đã gặp, đã làm. Và vì thế mình quên rất nhanh cảm giác vui thú, chán chết và mỏi mệt ngày hôm ấy. 

Dạo này mình liên tục rơi vào tình trạng tự dưng lại thấy chơi vơi vào một khoảnh khắc nào đó. Tự dưng chơi vơi vì không biết mình thuộc về đâu. Không biết mình cần gì. Mình thiếu gì. Cái gì có thể bù đắp cho mình. Mảnh ghép mình cần. Nó ở đâu!

Đại Vũ bảo tình yêu là hai người tìm thấy nhau như hai mảnh ghép, bù đắp cho nhau, tất cả.

Cái triết lý Đại Vũ nói về mảnh ghép khiến mình rơi vào một mớ suy nghĩ khó hiểu. Chưa bao giờ mình nghĩ về một mảnh ghép. Chưa bao giờ mình nghĩ về một sự bù đắp. Cũng chưa bao giờ nghĩ về một sự bù đắp nhiều đến thế này. 

Có đôi lúc, vào một khoảnh khắc nào đó trong cuộc đời, mình thật khó hiểu. Mình chẳng hiểu nổi mình. À không! Mình hiểu mình chứ! Chỉ là mình không biết phải làm sao với mình thôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Viết lời bình vào đây bạn nhé!!