Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2010
From my Don Quixote
ĐI TÌM MƯA
Tôi thường viết tên mình bằng những hạt mưa
Mưa, mưa hoài, mưa chẳng dứt
Nhoà mất rồi cái tên nhỏ bé
Nhoà cả tôi trước vồn vã cuộc đời.
Tôi đã tập cho mình thói quen viết tên bằng những hạt mưa
Từ một người yêu mưa lắm lắm
Hay viết tên bằng mưa lên ô cửa kính
Một ngày tôi biết, trong ấy có tên tôi.
Tôi thay phin cafe đắng bằng mưa
Tí tách rơi
Tên anh và tên tôi rơi vào phin đắng
Đâu mất rồi viên đường
Để phin mưa đắng ngót đầu môi.
Anh để tôi đi vào một ngày mưa
Hai cái tên nhoà đi trên ô cửa kính
Tay anh vẫn vạch từng nét chữ lên mưa
Tên tôi.
Thấy lại mình bên phin cafe đắng không đường
Lần đầu uống cafe trong mưa khi tim mình không đau đớn
Cái đầu và trái tim sao trái khoáy
Lí trí biết mình vẫn yêu anh
Mà con tim chẳng nghe lời.
Trong mưa
Anh vẫn hay viết tên tôi
Tôi cũng thế
Nhưng nhận ra chân thành thôi chưa đủ để yêu nhau.
Và chúng tôi đã kết thúc một tình yêu không có điểm khởi đầu.
Tôi vẫn nhớ một người yêu mưa.
Một ngày
Tôi thấy mình tan thành những hạt mưa.
NGUYỄN ĐẶNG TƯỜNG VI
mưa đa tình...nhưng mưa cũng vô tình lắm...những vần thơ viết gửi một người xưa nhưng chưa cũ bao giờ...khi tất cả đã đi qua...khi ta nghe tim mình không còn những nhịp đập rộn ràng mỗi lần nhắc đến tên người ấy...liệu rằng còn lại được chút gì để nhớ trong nhau. có chăng chỉ là những giọt mưa..!..mưa ngỡ ngàng...mưa buốt nhói...rưng rức những nhớ thương. "đâu mất rồi viên đường/ để phin mưa đắng ngót đầu môi"...đắng nghĩa là đã yêu rồi đấy...mặc dù ngày ấy không hiểu...mặc dù ngày ấy quá ngu ngơ. ký ức dường như quá bơ vơ...giữa cơn mưa...giữa phin cafe không đường chưa nhấp vào môi đã nghe chát đắng...!..một chút chua xót chăng khi bỡ ngỡ nhận ra "chân thành thôi chưa đủ để yêu nhau..." chưa đủ thật sao? vậy còn thiếu cái gì? chưa đủ khi những chân thành chỉ đến từ một phía...chưa đủ...khi hai con đường đi cứ chẳng chịu sóng đôi....
có tỉnh táo quá không khi vẫn còn lý trí để nhận ra rằng chưa đủ? bởi khi yêu thật sự cần lắm một chút dại khờ...
vẫn nhớ...bởi để quên đi nào có dễ dàng gì...
bắt đầu...và kết thúc.
cafe...
mưa...
hai cái tên
hãy cứ để mưa xóa nhòa đi tất cả...
những xót xa...tiếc nuối...
nghe lời lý trí thì bao giờ cũng "tốt"...! nhưng cứ vẫn còn đó một trái tim
NGUYỄN TRƯỜNG NHÂN
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Viết lời bình vào đây bạn nhé!!