Cả tuần nay mình viết mãi mà ko xong nổi bài thơ. Mình cứ bị chặn bởi mấy câu thơ:
"Chiếc hăc-mô-ni-ca màu gió
Lăn lóc xanh trên đồi
Kí ức anh
Lăn lóc..."
Mãi mà thơ vẫn ko chảy nổi ra!
Mà ko viết đc, lòng mình lúc nào cũng nặng trĩu, và khó chịu.
Mình đang cố quên. Mình phải quên. Đầu mình đau lắm, đau đến chết đi được. Nên mình phải cố quên, phải làm đc.
Nhưng kí ức vẫn nghẹn lại trong mình. Mình vẫn ko làm đc.
Biết làm gì để sống tiếp đây!?...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Viết lời bình vào đây bạn nhé!!