Thứ Hai, 12 tháng 10, 2009

Viết cho những ngày kí ức mãi không nhạt nhòa













Cổ tích

Nhiều khi muốn ngày mai đừng đến

Để mãi làm cổ tích êm đềm

Được nũng nịu trong vòng tay bà, tay mẹ

Thiếu tình yêu nên muốn đầy thêm


Ngày mai đến khi người ta lớn

Bao giờ qua nghìn lẻ một đêm?

Cổ tích có bao giờ kết thúc

Nên trẻ con cứ là trẻ con


Nhưng trẻ con ước mình thành người lớn
Sợ mình mãi bé tí hon giữa những gã khổng lồ
Một ngày bỗng ngoái đầu nhìn về một nghìn đêm trước

Biết sợ ngày mai tức đã trưởng thành.

11-10-2009

Tường Vi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Viết lời bình vào đây bạn nhé!!