Thứ Sáu, 12 tháng 8, 2011

"Thương thân tôi lẻ loi, rã rời..."

Tự khúc mùa đông


Vậy là Ben đã đi. 

Sau những ngày về ngắn ngủi, chúng tôi lại tất tả lao vào cuộc mưu sinh. 

Những ngày sắp đi, Ben buồn tha thiết. Tuy lúc nào tôi hỏi, Ben cũng trả lời bằng cái giọng tưng tửng. Nhưng tôi cảm nhận được nỗi buồn mà tôi cũng có.

Vậy là Ben đã đi.

Đến hết mùa đông Ben mới trở về. Mùa đông Hà Nội khắc nghiệt biết bao. Những ngày đông cô đơn khiến người ta dễ rơi sâu vào những niềm riêng bế tắc. Tôi đã từng phải im lặng trước bế tắc của Bảo, và nỗi buồn sâu thẳm của Ben.

 



Ngay cả giữa SG không bao giờ biết đến mùa đông và cái lạnh, tôi cũng mắc cạn giữa lòng mình.

Huống gì giữa mùa đông khắc nghiệt và cô độc của HN.

Những ngày vác lap đi café một mình, tôi lại thấy cô đơn khó tả. Mang phone và vặn volume to nhất để át đi tiếng ồn ã náo nhiệt xung quanh, tôi rơi vào thế giới của riêng mình - thế giới khiến lòng tôi quặn thắt. Nhìn quanh, ai cũng hối hả với niềm vui và thế giới của họ. Riêng tôi ngồi đây như kẻ cô đơn đang chậm rãi liếm láp nỗi buồn.

Có những thời gian sống ở SG, nhiều ngày liền tôi không mở miệng nói một lời. Sau một thời gian như thế, tôi cảm giác thật khó khăn để diễn đạt điều mình nghĩ và muốn nói. Cả mấp máy đôi môi để nói gì đó, tôi cũng thấy lười biếng và khó khăn. Hết những ngày như thế, tôi thấy cuộc sống của mình thật vô nghĩa. 

Không giao tiếp với thế giới, khiến cuộc sống trở nên vô nghĩa biết bao.




Có lẽ nỗi nhớ và những niềm đau đã bão hòa trong tôi. Dạo gần đây, tôi không còn mong nhớ ai, không còn thấy thương yêu ai, hay hờn dỗi, đau lòng vì ai. Tôi không còn quá nhiệt huyết hay mong muốn ở ai hay ở điều gì. Trước đây lòng tôi chỉ có duy nhất một người. Tôi không hề ngại ngùng nói ra điều ấy. Bởi đơn giản chẳng cần phải hèn nhát chạy trốn chính mình. Nhưng bây giờ, lòng tôi lạnh ngắt. Lạnh đến lạ lùng. Khiến tôi cảm nhận rõ rệt sự lạnh lẽo ấy.

Có lẽ lòng tôi hóa mùa đông mất rồi.

Muốn nói rằng mình thương một người biết bao nhiêu. Mà không thể...

"Thương thân tôi lẻ loi, rã rời..."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Viết lời bình vào đây bạn nhé!!