Thứ Năm, 20 tháng 10, 2011

Những giấc ngủ mệt nhoài

Dạo này tôi hay ngủ gật. Những cơn ngủ gật đến với tôi không phải vì chán những bài học trên lớp, mà vì quá mỏi mệt nên gục đầu vào hư không. Có lúc ngủ gật trên lớp, lúc ngủ gật trên xe, ngủ gật ở thư viện, ngủ gật trước máy tính, ngủ gật khi đọc sách, ngủ gật cả lúc đang lái xe. Cảm giác của những giấc ngủ như thế thật kinh khủng, tưởng như điều gì khủng khiếp lắm sẽ đến với mình ngay khi ngủ trộm như thế này.


Giữa những cơn ngủ gật, một nỗi buồn khủng khiếp dâng lên trong tôi. Tôi thấy mình đang rất buồn, thấy mình đang khóc tức tưởi. Thấy nụ cười méo xệch còn buồn hơn cả mọi nỗi buồn trên nhân gian cộng lại của má, thấy má xoa đầu tôi bao dung, thấy tôi nhớ má đến nao lòng. Thấy nụ cười mỏi mệt, già nua, héo hắt của ba, thấy ngày nào đó ba tôi sẽ qua đời giữa công xưởng vì gắng gượng cho chị em tôi. Thấy anh hiện ra trong giấc mơ của tôi, chóng vánh, choáng ngợp và cay đắng. Rôi tôi ngụp lặn trong mọi nỗi đau đến ào ạt trong giấc ngủ nhọc nhằn của tôi. Ngủ gật vài giây, vài phút, tôi cũng nằm mơ.


Sống thật vất vả, cô độc. Giữa những giấc mơ ngủ gật, tôi thường sợ mình sẽ chết, hoặc sẽ không bao giờ tỉnh dậy được nữa. Tôi thường thấy máu chạy ngược cả lên trái tim tôi, tim tôi đập rất nhanh như sẽ không bao giờ được đập nữa. Tôi thường thấy đờm trong cổ họng mình sôi lên sùng sục. Nước mắt tranh nhau chảy lên mắt. Rồi dù cho có thể ngủ, tôi cũng phải dậy ngay vì không thể nào chịu được thứ cảm giác khủng khiếp ấy. 


Cảm giác lưng lửng giữa cái chết và sự sống thật kinh khủng. Tưởng như đời còn dài và mệt nhọc lắm, nhưng cũng nghe như thần chết đến vỗ vai ngay giữa những giấc ngủ ngắn ngủi. Dạo gần đây, thứ cảm giác ấy liên tục đến với tôi. Tôi không rõ mình đang mỏi mệt lắm với cuộc sống, hay là mình sắp chết.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Viết lời bình vào đây bạn nhé!!