Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2011

Má bị gãy chân một tuần rồi con mới biết.
Thương má con khóc nức nở mà k dám gọi về cho má.
Mấy ngày nay con nghe giọng má như khóc. Mà con k biết.
Con sống bốc đồng. Gìơ con vẫn đang đấu tranh giữa những bốc đồng và yên lặng. Nhưng mỗi khi nghĩ về má, về ba, về cu Phong, bao nhiêu bốc đồng của con tan biến hết.
Con muốn bỏ học về quê với má.
Nhưng con k thể làm thế.
Bao nhiêu năm nữa con làm khổ má và để má một mình như vậy hả má?
Con và ba con làm khổ má quá má ơi!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Viết lời bình vào đây bạn nhé!!