Thứ Tư, 24 tháng 3, 2010

"Anh dẫu có yêu em..."


"Anh dẫu có yêu em đến kiệt cùng nông nổi
Thì thời gian cũng cuốn trôi những dại cuồng"
Thật ra là 1 câu văn trong Tự nhiên em muốn chia tay (Đôi mắt ko còn ướt nước - Keng), nhưng mình cứ muốn viết nó thành thơ như thế (có khi nào mình làm thơ hoài lậm luôn rồi ko ta!?). Ko biết có đúng thật ko, mình chưa bao giờ trải qua điều ấy mà. Nhưng có chăng điều ấy, chắc cũng là khi anh hay em ấy đã lớn tuổi, đã qua lúc dại cuồng như những nhân vật của Keng. Mình còn rất trẻ, chưa ý thức gì về điều ấy, và cũng vẫn còn quá nhiều thời gian cho dại cuồng.
Nói vậy cho ai đó khỏi lo lắng. Em nhắc đến cái truyện ngắn ấy hổng có ý gì đâu. Chỉ là vì cái đầu còn trẻ con của em chưa đủ lớn để hiểu vài điều trong ấy. Keng viết rất đàn bà anh ạ! Đàn bà hơn hết những gì em từng đọc qua. Nhưng người đàn bà của Keng dị bản hẳn so với những người đàn bà bình thường. Nên đọc thấm thía, mà cứ thấy hoang mang, lung lay, cứ thấy cái gì cũng ko bền vững, và đôi lúc vụn vỡ.
Nhưng tất cả chỉ có vậy thôi. Em vẫn ổn.

1 nhận xét:

  1. midk đọc quyển này rồi :) mình rất thích bài Tự nhiên em muốn chia tay

    Trả lờiXóa

Viết lời bình vào đây bạn nhé!!