Lết mãi cuối cùng cũng sang được cafe Mái Ngói với Nhã. Tưởng đâu mình chết giữa đường rồi chứ! Đi mà mắt mở ko nổi luôn. Cafe ở đây ko ngon, ko đắng, nhưng được cái không gian khá đẹp và thoải mái. Nhã cứ than cafe đắng hoài, đành đổi cho nó. Chắc hôm sau uống ở đây, minh phải uống cafe đen, chứ cafe sữa gì chẳng đắng chút nào.
Ơj... Một buổi sáng nữa lại trôi qua. Công việc mình làm được trong mười mấy ngày qua là tải được mấy album nhạc Trịnh (dạo này tự dưng mê nhạc Trịnh khủng khiếp), và viết được 1 entry cho blog (entry ngắn củn này nè).
Chiều nay, mình sẽ đi cafe xem chung kết Việt Nam - Malaixia với Nhã, Lorca, Phát, Niên và Socola niệu. Chắc sẽ vui. Mà cứ cho là ko vui, thì cũng đỡ hơn là nằm 1 đống ở nhà. Xong sau đó, nếu Việt Nam thắng, mình sẽ ra đường nhìn nhiều đoàn xe nối đuôi nhau ăn mừng chiến thắng. Mình thích ko khí đó, mọi người thật gần nhau.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Viết lời bình vào đây bạn nhé!!