Thứ Ba, 2 tháng 11, 2010

Những giấc mơ không thành..

NHỮNG MÙA ĐÔNG YÊU DẤU
Sáng tác: Đỗ Bảo

Sương lạnh căm nóc nhà
Thẫm đen hàng cây đứng chơ vơ
Nối nhau về xa tít mờ
Nối nhau những khuôn mặt phố
Tôi từng mong ngóng nhiều
Cứ qua đi, mùa xuân quá xanh tươi
Cứ qua đi hè thu nắng rạng ngời
Đến đây những ngày đông xám trời
Hà Nội của tôi những mùa đông giá lạnh
Những con đường thanh vắng trong sương
Bước chân người đi không hối hả
Những khuôn mặt không vất vả
Đêm nào trong chăn ấm nghe mưa
Những mùa đông thấm thoắt thoi đưa
Nhớ đôi môi nào vẫn tươi hồng trong giá lạnh
Mùa đông xa nhau
Biết bao nhiêu cồn cào nhung nhớ
Mùa đông gặp nhau
Khát khao được gần nhau hơn

Còn lại trong tôi những mùa đông yêu dấu
Mùa bao nhiêu ký ức cho mình nhớ thương
Những giấc mơ không thành
Những hạnh phúc ngọt lành

Bên mùa cây lá đổ
Biết bao tình yêu chớm nở
Biết bao mộng mơ đón chờ
Biết bao ô cửa kính mờ
Tôi từng mơ ước nhiều
Cứ bên ai buồn vui sớm chiều
Cứ cho ai tin yêu rất nhiều
Mà tình yêu ai người thấu hiểu
Hà Nội hàng năm từng khi gió lạnh
Nhắc tôi rằng con tim rất ngây thơ
Yêu một giây phút miệt mài
Thương còn thương suốt cuộc đời
Ai ngày xưa đã quá xa xôi
Ai vừa đây đã quá thân quen
Trái tim người cứ xoay tròn bốn phương
Bình yên trong mưa
Thấy chuyến xe càng thêm ấm áp
Nhìn ra thành phố
Cứ mỗi năm một mùa đông mới

Còn lại trong tôi những mùa đông yêu dấu
Mùa bao nhiêu ký ức cho mình nhớ thương
Những giấc mơ không thành
Những hạnh phúc ngọt lành...

Hôm nay là một ngày bận rộn, mệt và buồn. Tháng 11 vừa bắt đầu bằng một ngày như thế đấy. Lời nói, đồng tiền và tình cảm con người. Mọi thứ đều có hệ quả trước sau
Có người bạn đã nói với tao thế này nè Bảo:
Chỉ cần yêu thương nhau là được. rồi chân tình của Veo (lớp tao gọi tao là Veo) sẽ được hiểu rất nhiều
Cuộc đời luôn mỉm cười với những người biết mỉm cười với nó. và đời mỉm cười với những người biết nghiêm khắc với bản thân.
Mày đi xa, và để lại rất nhiều nỗi niềm trong bạn bè. Tao k bik lúc tao chuyển trường, bạn bè tao có nhớ tao nhiều như bạn bè bây giờ nhớ mày k.
Như Ngọc Tư nói thì, ngay cả khi mày đi xa, mày cũng để lại trong tụi tao 1 nỗi niềm.
Mấy ngày nay tao đang tập tành hát Những mùa đông yêu dấu. Để hát cho 1 người và cho chính mình nghe.
Những giấc mơ k thành. những hạnh phúc ngọt lành...
và chúng ta chỉ còn lại mùa đông.
phải k mày?
Bao nhiêu giấc mơ của mày k thành rồi? Với tao thì rất nhiều. quá nhiều. k chứa nổi trong lòng nữa.
phải nói là những ngày này tao sống rất hờ hững, hờ hững với tất cả. đã từng có lúc trong quá khứ tao ước gì mình sống được thế này. thi thoảng tao có cắn rứt. nhưng nhiều hơn là hài lòng.
tao thấy nhạt. nhưng tao còn sợ hơn sự nặng nề.
như hôm nay. gọi về quê hỏi thăm. thế là tốn gần 100 nghìn tiền điện thoại để giải quyết những chuyện cũ buồn cười. chung quy là chúng ta quá hẹp hòi với nhau thôi. ai cũng ôm cái chân đau réo gọi người khác phải nâng niu cái chân đau ấy.
Những giấc mơ k thành...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Viết lời bình vào đây bạn nhé!!