"Rồi tôi sẽ vẫn mang em theo tôi
Đi đến những miền mơ
Nơi người ta sẽ yêu nhau – dù sao đi nữa
Tôi nắm tay em và bảo rằng đừng sợ
Thế giới này có bất trắc gì đâu
Khi rốt cuộc người ta biết yêu nhau
Biết đặt tháng ngày hiện tại lên trên nỗi lo bất trắc…"
"Hãy ôm tôi đi và nhấm nháp vị ngọt của bắt đầu
Dẫu biết có ngày chúng mình sẽ không đi đến cuối
Nhưng bây giờ em đây trong vòng tay, mắt nhìn tôi vời vợi.
Tôi tiếc gì mai sau?"
Thiên Ngân là vậy.Hay tại vì những hoang hoải của mình giống chị.
Không biết nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Viết lời bình vào đây bạn nhé!!