Thứ Năm, 20 tháng 6, 2013

Đã rất lâu rồi, phải không anh!

Trong cơn mộng mị sớm nay, mình bỗng thấy mình ngồi dưới gốc hoa sứ ở cafe Sách cũ. Li đen nhỏ tí tách. Trên cao, mặt trời chiếu những tia nắng đầu tiên vào vòm lá. Và cạnh mình, một người đang vòng tay qua đôi vai gầy của mình, nhả khói thuốc vào hư không.
Một ngày như thế, thật êm đềm.

Đã rất lâu rồi, phải không anh!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Viết lời bình vào đây bạn nhé!!