Đã lâu rồi cái thời ta làm thơ Đã lâu rồi tưởng chai đi bao cảm xúc Cuộc đời từng là những hư không hạn định Ta lạnh lòng mình với văn chương...
Ngày tình cờ ta đến với em Trang blog tưởng như bình thường như mọi bữa Trang blog của một người xa lạ Em chỉ vừa thắm một chút đau...
Rồi những chán chường đến nối tiếp nhau Ta chợt khóc cho những dòng tâm sự Tuổi của những đam mê vùng dậy Em buông lòng vào cõi mênh mông ...
Không ai trách những tiếng thở than những thiết tha , những nhớ mong da diết Ai đã chân tình mà không biết? Một mình em một mình thương
Ta chỉ ghé một vài điệu cho em Cho bài ca sầu lang thang trên từng góc vắng Nỗi buồn là một điều có thực Chia tay là một điều có thực Khoảng trời hồng cũng là một điều có thực... Em có chọn cho mình một lối đi ?
Nếu thiếp hỏi ngưỡng mộ hay thầm yêu đau khổ Thiếp đi theo con đường đó của chàng Nước mắt nam nhi nữ nhi rơi lệ Thiếp là tín đồ chung thủy của chàng Và chàng là nấm mồ của thiếp Vào sinh ra tử do chàng dâng hiến Chàng bảo vệ chăm lo cho thiếp Thiếp đem đến cho chàng hạnh phúc suốt đời Chàng là người anh hùng hảo hán Luôn mang theo chí lớn bên mình Nhưng hạnh phúc mà chàng thiếu nợ Sẽ lấy gì bù đắp lại đây Chẳng lẽ tình yêu lại khó tha thứ hơn thù hận
Nếu thiếp hỏi yêu là tình hận Trang nam nhi chẳng còn lối quay về Một bên yêu một bên đau khổ Chẳng thà chàng hận đến mức hồ đồ Còn hơn là si mê mù quáng Vừa thỏa mãn vừa lạnh lùng tàn khốc Chàng bảo vệ chăm lo cho thiếp Thiếp đem đến cho chàng hạnh phúc suốt đời Chàng là người anh hùng hảo hán Luôn mang theo chí lớn bên mình Nhưng hạnh phúc mà chàng thiếu nợ Sẽ lấy gì để bù đắp lại đây Chẳng lẽ tình yêu lại khó tha thứ hơn thù hận?
Viết cho người lạ
Trả lờiXóaĐã lâu rồi cái thời ta làm thơ
Đã lâu rồi tưởng chai đi bao cảm xúc
Cuộc đời từng là những hư không hạn định
Ta lạnh lòng mình với văn chương...
Ngày tình cờ ta đến với em
Trang blog tưởng như bình thường như mọi bữa
Trang blog của một người xa lạ
Em chỉ vừa thắm một chút đau...
Rồi những chán chường đến nối tiếp nhau
Ta chợt khóc cho những dòng tâm sự
Tuổi của những đam mê vùng dậy
Em buông lòng vào cõi mênh mông ...
Không ai trách những tiếng thở than
những thiết tha , những nhớ mong da diết
Ai đã chân tình mà không biết?
Một mình em một mình thương
Ta chỉ ghé một vài điệu cho em
Cho bài ca sầu lang thang trên từng góc vắng
Nỗi buồn là một điều có thực
Chia tay là một điều có thực
Khoảng trời hồng cũng là một điều có thực...
Em có chọn cho mình một lối đi ?
tt03121978@y.c
Nếu thiếp hỏi ngưỡng mộ hay thầm yêu đau khổ
Trả lờiXóaThiếp đi theo con đường đó của chàng
Nước mắt nam nhi nữ nhi rơi lệ
Thiếp là tín đồ chung thủy của chàng
Và chàng là nấm mồ của thiếp
Vào sinh ra tử do chàng dâng hiến
Chàng bảo vệ chăm lo cho thiếp
Thiếp đem đến cho chàng hạnh phúc suốt đời
Chàng là người anh hùng hảo hán
Luôn mang theo chí lớn bên mình
Nhưng hạnh phúc mà chàng thiếu nợ
Sẽ lấy gì bù đắp lại đây
Chẳng lẽ tình yêu lại khó tha thứ hơn thù hận
Nếu thiếp hỏi yêu là tình hận
Trang nam nhi chẳng còn lối quay về
Một bên yêu một bên đau khổ
Chẳng thà chàng hận đến mức hồ đồ
Còn hơn là si mê mù quáng
Vừa thỏa mãn vừa lạnh lùng tàn khốc
Chàng bảo vệ chăm lo cho thiếp
Thiếp đem đến cho chàng hạnh phúc suốt đời
Chàng là người anh hùng hảo hán
Luôn mang theo chí lớn bên mình
Nhưng hạnh phúc mà chàng thiếu nợ
Sẽ lấy gì để bù đắp lại đây
Chẳng lẽ tình yêu lại khó tha thứ hơn thù hận?