"Con nguời sống nhiều, sống dài và sống rộng. Chân lý chỉ có 1, mà sai lầm thì rất nhiều. Thậm chí có thể nói: Sai lầm là phổ biến, và chân lý là ngoại lệ"
(Ghi chép từ giờ Logic học của Tiến sĩ Trần Hoàng)
"Sống ở thời hiện đại, con người phải tôn trọng những góc khuất trong trái tim người khác, miễn điều ấy ko ảnh hưởng đến niềm hạnh phúc hiện tại".
(Gìơ Xã hội học của thầy Phạm Văn Tuyên).
"Khi người ta bị đau chân, thì chẳng ai còn đủ tỉnh táo để nghĩ đến cái chân đau của người khác"
(Nam Cao)
Con người. Quẩn quanh. Chật chội. Giữa những bòng bong của cuộc đời và của chính mình.
SG vừa tanh cơn mưa rào buổi trưa.
Hôm nay mình trốn học.
Hôm nay mình bó gối ngồi ở nhà với những ý nghĩ của riêng mình.
"Trắng. Sống mũi cao. Đôi mắt đẹp và biết buồn. Bạn rất xinh và đặc biệt. Nên chị ấy và chúng tớ chọn bạn".
Lời cô bạn lớp mới nói với mình. Mình chỉ nhỏ bé và trầm lặng.
Chở Thoa xuống Thủ Đức. Thoa buồn đi rất nhiều. Khoan cho bản thân mình. Đừng vội vã nhé mày. Rồi mày sẽ thôi buồn khi đã thấm đủ. Nhưng cũng đừng buông mình theo nỗi đau. Sẽ mất rất nhiều. Ai rồi cũng có 1 thời hoang hoải.
"Anh buồn!"
"Sao buồn?"
"Chán đời"
"Đời thì ai chẳng chán! Riêng gì anh".
Thế là cười. Ngây dại...
"Tobe or not tobe" ("Hamlet")
Ôi! Cái đầu mình! Nghĩ vẩn vơ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Viết lời bình vào đây bạn nhé!!