SG lại sắp mưa.
Trung thu này. Mùa thu này. Mình cô đơn.
Lại một mùa thu.
Một năm đã qua đi. Như một giấc mơ.
Gìơ mình chỉ còn lại mình mình. Bó mình trong căn gác trống, onl, tham gia vài forum cho đỡ cô đơn.
Mình muốn có một chiếc ô màu vàng.
Nhân vật của mình cũng có một chiếc ô màu vàng.
Mình ước được ai đó tặng một chiếc ô màu vàng. Ngày trời mưa cùng che ô đi dạo phố với mình. Những con đường trung tâm SG rất đẹp. Mình sẽ trân trọng chiếc ô như trân trọng món quà của tình yêu thương mà đã từ lâu mình thấy thiếu vắng trên đời.
Chợt lại ước ao được viết.
1 năm qua mình sống vì cái gì và sống lẫn lộn với cái gì nhỉ!? Mà để lạc mất mình và khát khao của mình!
Căn gác của mình mỗi khi trời mưa ngồi nhìn ra ngoài rất đẹp. Nhưng mỗi lúc như thế, mình lại thấy mình như con búp bê trong lồng kính. Cứ ngồi một chỗ nhìn ngày tháng dần qua.
Mình muốn chê ô và bước ra đường, chạm tay vào mưa. Chạm tay vào chính mình. Chạm tay vào góc tâm hồn đã ngủ yên quá lâu của mình. Chạm tay vào cuộc sống đẹp tươi này. Chạm tay vào một người nào đó trên đời dành cho mình, còn ở cách xa mình...
Mình muốn đi và sống.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Viết lời bình vào đây bạn nhé!!